A14 Tôi yêu

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
A14 Tôi yêu

Tập đoàn đầu tư và phát triển toàn diện tài năng và nhan sắc

Latest topics

» Discover the world of uninhibited dating.
by handsomevip007 Thu 04 Apr 2024, 00:46

» TG 24 giờ qua ảnh: Người đàn ông thi leo cột mỡ
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:15

» Sấm sét Hà Nội lên tạp chí Mỹ
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:15

» Chùm ảnh:Lính Anh khỏa thân tập thể ủng hộ Hoàng tử Harry
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:14

» TG 24 giờ qua ảnh: Học viên cảnh sát rèn luyện
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:14

» Tóc bóng nước nổ tung trên đầu trọc mẫu nghiệp dư
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:14

» Cận cảnh hà mã quyết chiến tranh ngôi đầu đàn
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: Bé trai bị thương chờ điều trị
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: ‘Thây ma’ ngồi chờ tàu điện
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: Trẻ em chơi đùa với... trăn
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: Tiệc cưới dang dở vì cháy rừng
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:12

» Chùm ảnh: Bữa ăn hụt của sư tử chột
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:12

» Chùm ảnh: Giải cứu báo mắc kẹt trên hàng rào sắt
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:12

» Chế quai cho dép tông từ vải hoa
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:08

» Nhẫn cực xinh cực độc từ cán thìa
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:08

» Pha chế sơn móng tay từ phấn mắt
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:07

» Độc đáo vòng tay kết từ khuy
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:07

» Đan báo cũ thành thùng đựng đồ hữu dụng
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:07

» Độc đáo vườn treo trong nhà
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:06

» Bánh pancake theo phong cách Đức có gì lạ?
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:01

» Lạ miệng món salad bơ với cà chua
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:01

» Công thức bánh Madeleine pho mát tuyệt hảo
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:00

» Lạ miệng món mỳ gà nấu nước dừa
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:00

» Đẹp da với nước ép cà chua
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:00

» Ngọt ngào hương vị cà phê caramen
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 17:58

» TG 24h qua ảnh: Chiến binh tránh đạn bắn tỉa
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:53

» TG 24 giờ qua ảnh: Diễn tập sơ tán khỏi tòa nhà
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:52

» TG 24 giờ qua ảnh: Người biểu tình TQ phá xe Nhật
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:52

» Món tiết canh dưới ống kính nhiếp ảnh gia Đức
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:51

» TG 24 giờ qua ảnh: Cậu bé không bàn chân chơi bóng
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:46

Chào bạn! Khách viếng thăm

    Đọc lá thư gửi Bin Laden đoạt giải Nhất UPU

    bestfriend4ever_35
    bestfriend4ever_35
    ĐẠI TƯỚNG CAO CẤP-Lv.4
    ĐẠI TƯỚNG CAO CẤP-Lv.4

    Số bài : 3068
    A14$ : 1767
    Danh tiếng : 1053
    Tham gia : 05/12/2010
    BGItem : BGnone


    Medal:
    Pet:
    Goods:

    Đọc lá thư gửi Bin Laden đoạt giải Nhất UPU Empty Đọc lá thư gửi Bin Laden đoạt giải Nhất UPU

    Bài gửi by bestfriend4ever_35 Thu 05 May 2011, 07:22

    Quế Chi là tác giả bức thư được giải Nhất cuộc thi
    viết thư toàn quốc năm 2007 với nội dung: "Gửi thư cho một người nào đó
    để nói tại sao thế giới cần sự khoan dung”.


    Quế Chi, năm ấy là học sinh lớp 10 Trường THPT Chuyên
    Bắc Ninh, tỉnh Bắc Ninh, đã viết thư gửi trùm khủng bố Bin Laden. Bằng
    ngôn ngữ khúc chiết, cách lập luận rõ ràng và ngôn ngữ ý tưởng hiện đại,
    Hồ Thị Quế Chi đã vượt qua 2 triệu bài thi khác, giành giải Nhất toàn
    quốc với bức thư này.


    Hiện giờ đã là sinh viên Đại học, bức thư của Quế Chi
    năm nào vẫn còn nóng hôi hổi, khi mới đây, tên trùm khủng bố Bin Laden
    đã bị tiêu diệt.


    Cùng đọc nội dung bức thư nhé:

    Việt Nam, ngày 31 tháng 12 năm 2007!

    Gửi ông Osama bin Laden!

    Tôi không chắc là ông sẽ đọc bức thư này, nhưng nếu
    những dòng chữ tôi đang viết hiện diện trong mắt ông thì tôi hy vọng ông
    sẽ kiên nhẫn để đọc hết nó.


    Hẳn ông sẽ cười nhạo khi biết rằng tôi - một nữ sinh
    trung học bình thường ở một đất nước nhỏ bé - lại dám cả gan viết thư
    cho một trùm khủng bố khét tiếng? Một trong những lý do khiến tôi cầm
    bút là muốn giúp ông tin thấy sự thanh thản và lối thoát cho riêng mình.
    Đừng vội khinh thường lời nói của một cô gái 15 tuổi, tôi có đủ đức tin
    để hy vọng ông sẽ phải thay đổi suy nghĩ.


    Đất nước của ông và đất nước của tôi ở cách nhau quá
    xa để chúng ta có thể quen biết nhau, mặc dù sự kiện 11/9/2001 đã đưa
    “tiếng tăm”’ của ông ra toàn thế giới. Có lẽ điều đó làm ông hãnh diện?
    Ông mâu thuẫn với Chính phủ Mỹ nhưng không có nghĩa là ông có quyền kéo
    bao người dân thường vô tội vào cuộc chơi bạo lực của mình. Ông có biết
    bao nhiêu nhà khoa học, bao nhiêu doanh nhân giỏi, bao nhiêu nhân viên,
    bao nhiêu người dân thường vô tội đã phải chết một cách oan uổng dưới
    chân tháp đôi kia không? Tôi đã nhận ra là trong cuộc sống, con người
    luôn luôn chọn lựa và đôi khi đó là chọn một thái độ. Vậy tại sao ông
    lại chọn sự tức giận và trả thù mà không phải là khoan dung?


    Trên ghế nhà trường, chúng tôi được giáo dục rằng:
    Cuộc sống vốn có nhiều khó khăn, thử thách, đôi khi có cả thất vọng và
    nỗi buồn. Hãy dũng cảm vượt qua để luôn là chính mình và đừng mất niềm
    tin, hy vọng, ước mơ. Ông lớn tuổi hơn tôi nhưng không biết ông có học
    được điều ấy không?


    Cuộc sống luôn công bằng. Trở ngại và bất hạnh có thể
    xảy ra bất cứ lúc nào chẳng hề báo trước, nhưng đổi lại, ta sẽ tìm thấy
    sự kì diệu và vẻ đẹp lớn lao của lòng dũng cảm, của tình yêu thương.
    Trước những khó khăn thử thách ấy, mỗi người sẽ tự chọn cho mình một
    cách đón nhận, đối đầu để có một hướng đi riêng. Hẳn ông biết tự đáy
    lòng mỗi con người đều tồn tại một khát vọng mãnh liệt - đó là khát vọng
    sống. Tôi nghĩ ông cũng không nằm ngoài số đó.


    Ông muốn Chính phủ Mỹ trả giá nhưng không phải chỉ có
    họ mà biết bao sinh linh vô tội khác cũng phải lìa đời khi tòa tháp đôi
    đổ xuống. Đó là mục đích của ông sao? Có lẽ ông mừng vì điều đó làm cho
    Nhà Trắng phải lao đao, khốn đốn nhưng có chắc ông sẽ sung sướng khi
    nhìn thấy nỗi đau mất mát của biết bao gia đình?


    Ông đã chọn hận thù và bạo lực. Nếu những người dân
    thường vô tội kia họ cũng chọn cách làm như ông thì thế giới này sẽ ra
    sao? Giá như ông sáng suốt hơn để khoan dung thì có lẽ biết bao những
    giọt nước mắt oan ức sẽ không rơi xuống. Một trong những điều khó nhất
    và cũng quý nhất đối với con người là sự an ủi.


    Đọc lá thư gửi Bin Laden đoạt giải Nhất UPU Ap_20091123092521109
    Tác giả bức thư, Quế Chi năm 2007.

    Đã sáu năm trôi qua, ông nghĩ điều gì sẽ xoa dịu nỗi
    đau của những gia đình nạn nhân của vụ l l/9/2001? Tôi tin đó là sự
    khoan dung. Không chỉ tôi mà tất cả mọi người có lương tâm trên thế giới
    này đều hiểu rằng cái gì đã mất là không thể lấy lại. Chúng tôi nuối
    tiếc, chúng tôi tổn thương nhưng không có nghĩa là chúng tôi cũng sẽ trả
    thù giống như ông. Chúng tôi sẵn sàng tha thứ nếu ông nhận ra sai lầm
    để thay đổi. Nhưng liệu ông có thể khoan dung cho chính mình không? Với
    tôi, phương thuốc chữa khỏi mọi bệnh tật, lỗi lầm, nỗi bận tâm, ưu phiền
    và tội lỗi của con người, tất cả đều nằm ở một từ “yêu”. Mà bản chất
    của yêu thương là sự khoan dung. Nó là sức mạnh tuyệt vời để sản sinh và
    tái tạo cuộc sống xã hội. Ông không tin ư?


    Tôi xin kể ông nghe câu chuyện xảy ra vào năm 1969 khi
    mà nạn phân biệt chủng tộc ở Mỹ chưa được cải thiện. Một cậu bé người
    Mỹ gốc Phi là học sinh da màu duy nhất trong một lớp học nọ. Cậu đã kết
    thân với một cô bé da trắng. Rồi họ chuyển đến ngồi cùng bàn. Vì lo
    lắng, mẹ của cô bé da trắng đã tới gặp cô giáo chủ nhiệm. Nhưng chứng
    kiến tình yêu thương của người mẹ da màu, bà mẹ ấy đã lưỡng lự. Cô ấy đã
    không nói ý định muốn xin chuyển chỗ ngồi cho con mình nhưng vẫn tìm
    cách ngăn cản tình bạn ấy của hai đứa trẻ. Và món quà sinh nhật giản dị
    của cậu bé gốc Phi tặng người bạn da trắng chính là sợi dây yêu thương
    xóa nhòa định kiến về tình cảm...


    Câu chuyện đã làm cho tôi vô cùng xúc động về tình cảm
    con người. Nếu ông cho rằng đây là chuyện trẻ con thì tôi nghĩ ông nên
    nghĩ lại. Hai đứa bé ấy khác ông ở chỗ chúng tôn trọng nhau và vượt qua
    rào cản của chế độ phân biệt chủng tộc để đến với nhau. Câu chuyện của
    hai đứa trẻ là bài họcvề sự khoan dung: Nhìn nhận, đánh giá con người
    không ác cảm, định kiến mà đầy lòng nhân ái, vị tha. “Tôi ước ao có một
    ngày những đứa con của tôi sẽ được sống trên một đất nước không có ai bị
    phán xét bởi màu da của mình mà chỉ có thể bị phán xét bởi chính tâm
    hồn của họ mà thôi!”. Chắc là ông hiểu câu nói đó?


    Sóng không thể tự sinh ra mà chúng được hình thành từ
    những cơn gió từ trên mặt đại dương. Con người cũng thế, không ai có thể
    tồn tại trên đời lẻ loi một mình cả. Ngược lại, chúng ta phải sống hòa
    đồng trong sự hỗ trợ, giúp đỡ của cộng đồng xã hội về mọi mặt. Đó là lý
    do mà thế giới cần tới sự khoan dung. Sự khoan dung cần thiết cho mọi
    mối quan hệ mà loài người trên thế giới này đã, đang và sẽ tiến hành.
    Điều quan trọng đối với mỗi con người không phải là những gì ta nhận
    được mà chính là những gì ta biết cho đi. Và tôi nghĩ ông vẫn còn sống
    đến giờ này đã là một khoan dung của Thượng Đế. Ông nên cảm ơn điều đó
    thay vì tiếp tục tức giận và khủng bố. Sao ông không nghĩ một cách cởi
    mở hơn rằng Trái Đất này còn sự sống, thế giới này còn chưa bi hủy diệt
    là chính nhờ sự khoan dung giữa con người với con người?


    Ông nổi tiếng thế giới cùng với ba từ “trùm khủng bố”,
    xin hỏi có gì đáng tự hào? Elaine Maxwell đã nói “Tôi là sức mạnh, tôi
    có thể phá sạch mọi cản trở trước tôi, nếu không tôi sẽ mắc vào lưới.
    Chọn lựa của tôi, trách nhiệm của tôi, chiến thắng hay thất bại, chỉ có
    tôi giữ chìa khóa số mệnh của tôi”.


    Tôi đã học được rằng thất bại không có nghĩa là gục ngã, mà chỉ là tạm dừng chân một chỗ trên con đường tiến lên phía trước.

    Người ta không thể một mình làm được tất cả mọi thứ.
    Nhưng người ta có thể làm được một điều gì đó có ý nghĩa cho cuộc sống
    này. Tôi hy vọng ông sẽ làm được một điều gì đó có ích cho xã hội này,
    nếu ông gỡ bỏ được hận thù, nếu ông đánh thức sự khoan dung ẩn sâu trong
    lòng.


    Tôi hy vọng dù điều đó thật mong manh!

    Chào ông!

    Hồ Thị Quế Chi (Việt Nam)
    Theo VNN

      Hôm nay: Sat 27 Apr 2024, 15:26